Theo hồ sơ vụ việc, Anh Hồ và chị Ngô là vợ chồng và cùng điều hành một trang trại chăn nuôi heo quy mô nhỏ ở thành phố Tuỳ Châu, Hồ Bắc, Trung Quốc. Tuy nhiên, từ năm 2022, gia đình họ gặp biến cố khi anh Hồ rót toàn bộ tiền tiết kiệm vào cờ bạc trực tuyến và bị thua sạch. Nguồn vốn duy trì trang trại của cả hai cũng vì thế mà cạn kiệt. Để giải quyết tình thế nguy cấp, 2 vợ chồng này nảy sinh ý định vay vốn ngân hàng.
Đúng lúc ấy, anh Chu, người quen của vợ chồng chị Ngô, đã chủ động tiếp cận và cho biết: “Trang trại của anh chị quy mô nhỏ, không vay được nhiều tiền. Tôi có cách làm hồ sơ vay vốn giúp 2 người vay được số tiền lớn hơn.” 2 bên thống nhất nếu vay thành công, chị Ngô sẽ trả cho anh Chu khoản “phí chạy việc”.
Sau đó, qua giới thiệu của 2 người họ Từ và họ Trần, anh Chu đưa vợ chồng chị Ngô đến một cửa hàng dịch vụ làm toàn bộ giấy tờ giả, bao gồm sao kê kinh doanh, chứng nhận tài sản và thậm chí cả giấy chứng nhận ly hôn – nhằm tránh việc ngân hàng phát hiện anh Hồ còn khoản nợ chưa tất toán.
Với bộ hồ sơ được làm giả tinh vi, chị Ngô đứng tên thế chấp trang trại heo để vay 2 khoản 480.000 NDT và 800.000NDT, tổng cộng 1,28 triệu NDT (hơn 4,7 tỷ đồng). Khi khoản vay thứ nhất được giải ngân, anh Chu nhận 72.000 NDT tiền “công”, trong đó 2 người còn lại là Từ và Trần được chia 19.200 NDT.

Ảnh minh hoạ: Internet
Tuy nhiên, khi khoản vay thứ hai được phê duyệt, vợ chồng anh Hồ cùng Từ và Trần lại bí mật giấu anh Chu. 4 người này đã thỏa thuận riêng: Vợ chồng anh Hồ sẽ cho 2 người họ Từ và họ Trần vay 490.000 NDT từ nguồn tiền này, đến hạn cả nhóm cùng trả. Dẫu vậy, kế hoạch ngắn hạn nhanh chóng sụp đổ.
Đến tháng 10/2023, các khoản vay bắt đầu đáo hạn. Ngân hàng phát hiện trang trại heo của vợ chồng chị Ngô đã bị giải thể từ lâu, còn khoản vay 480.000 NDT mang tên chị Ngô đã quá hạn chưa trả. Khi bị ngân hàng nhắc trả nợ, vợ chồng chị Ngô nói dối rằng “heo bị dịch chết hết, không còn khả năng trả nợ”, rồi tiếp tục đổ lỗi do 2 người họ Từ và họ Trần đã chiếm dụng 490.000 NDT không trả lại.
Do không thu hồi được nợ, ngân hàng đã khởi kiện vợ chồng chị Ngô ra tòa. Đến tháng 7/2024, qua kiểm tra sâu, ngân hàng phát hiện toàn bộ hồ sơ vay vốn của chị Ngô đều là giả. Thực tế, trang trại của chị chỉ xuất bán chưa đến 1.000 con heo/năm nhưng trong hồ sơ, nhóm này đã khai khống lên đến 4.000 con để hợp thức hóa năng lực tài chính.
Trước toà, anh Hồ thú nhận: “Ngoài CCCD, sổ hộ khẩu và giấy tờ xe, gần như toàn bộ hồ sơ đều là giả”. Các bị cáo khác cũng tỏ ra hối hận khi vụ việc bị phanh phui: “Chúng tôi nghĩ làm thế để vay được nhiều tiền, không ngờ hậu quả lại nghiêm trọng như vậy.”
Theo phán quyết của toà án địa phương, cả nhóm này sau đó phải nộp lại toàn bộ số tiền vay trái phép. Viện kiểm sát quận Tăng Độ, thành phố Tùy Châu cho biết hành vi của vợ chồng chị Ngô, anh Chu, và 2 đối tượng họ Trần và Từ cấu thành tội lừa đảo vay vốn ngân hàng do sử dụng giấy tờ, tài liệu giả để chiếm đoạt khoản tín dụng.
Ngày 15/8/2025, tòa án địa phương đã tuyên án những đối tượng trên tù chung thân và phạt tiền vì tội gian lận tín dụng. Bản án hiện đã có hiệu lực.
Kiểm sát viên phụ trách vụ án cảnh báo mọi người: vốn vay ngân hàng không phải “miếng mồi dễ ăn”. Mọi hành vi gian dối như làm giả giấy tờ, khai khống số liệu để vay tiền đều bị pháp luật Trung Quốc xử lý nghiêm.
Doanh nghiệp khi vay vốn cần trung thực với tình hình kinh doanh và khả năng trả nợ. Việc đánh cược bằng cách vi phạm pháp luật không chỉ khiến cá nhân đối diện trách nhiệm hình sự mà còn làm tổn hại uy tín và tương lai của doanh nghiệp. Chỉ có doanh nghiệp kinh doanh minh bạch, tuân thủ pháp luật mới là con đường phát triển bền vững.
(Theo Sohu)





Hoặc