Câu chuyện được 1 người phụ nữ 63 tuổi chia sẻ trên mạng xã hội và nhận được sự đồng tình từ nhiều người dùng.
Năm nay tôi 63 tuổi, đã nghỉ hưu được 3 năm. Nhìn lại quãng thời gian qua, tôi đã làm 4 việc mà trong mắt nhiều người có thể là “tuyệt tình”. Nhưng chính nhờ những quyết định ấy, cuộc sống nghỉ hưu của tôi mới trở nên an ổn, nhẹ nhõm và mỗi ngày đều vui vẻ.
Việc thứ nhất: Xóa toàn bộ liên hệ của đồng nghiệp
Trước khi nghỉ hưu, tôi nổi tiếng là người “dễ nói chuyện”, hiền lành và ngại từ chối. Vì thế, đồng nghiệp luôn tìm đến tôi từ chuyện vay mượn, nhờ vả cho đến việc chạy đi chạy lại xử lý giúp họ những việc lặt vặt. Tôi bỏ công bỏ sức, nhưng đổi lại chỉ là sự coi đó là điều đương nhiên, hiếm khi có lời cảm ơn chân thành.

Quan hệ nơi công sở vốn phức tạp, cạnh tranh và đầy toan tính khiến tôi mệt mỏi, nhưng vì “ở đời không thể muốn sao được vậy”, tôi vẫn phải chống đỡ.
Ngày đầu tiên nghỉ hưu, sau khi suy nghĩ kĩ, tôi đã xóa hết số liên lạc của đồng nghiệp. Bởi tôi hiểu rằng giữa chúng tôi không có tình bạn thực sự. Cắt đứt những mối quan hệ vô bổ ấy, cuộc sống của tôi từ đó trở nên yên bình, không còn những phiền phức không đáng có.
Việc thứ hai: Rời khỏi tất cả các nhóm bạn học
Ngày trước, tôi luôn bị cuốn vào các cuộc họp mặt từ thời tiểu học đến đại học. Mỗi lần tham dự đều mất cả ngày và tốn kém không ít. Điều khiến tôi khó chịu nhất là các buổi gặp gỡ dần biến thành nơi khoe khoang: thu nhập, chức vụ, thành tích của con cái… những điều khiến người ta thấy ngột ngạt. Nhưng vì là 1 người “trưởng thành”, tôi cần phải biết cân đo đong đếm giữa các sự việc, làm sao để không mất lòng người khác, vậy nên cứ âm thầm chịu đựng.

Sau khi nghỉ hưu, tôi chẳng còn vướng bận gì nữa. Tôi rời khỏi toàn bộ các nhóm chat, từ chối mọi buổi tụ họp khiến bản thân mệt mỏi. Ở nhà uống trà, xem tivi, đọc sách, tôi mới cảm nhận được sự thư thái mà mình tìm kiếm bấy lâu.
Việc thứ ba: Kiên quyết không để con cái dựa dẫm
Trước khi nghỉ hưu, con trai và con dâu thường xuyên xin vợ chồng tôi hỗ trợ tài chính, mỗi năm vợ chồng tôi phải bù cho chúng ít nhất 500.000-600.000 NDT. Nay lương hưu của 2 chúng tôi cộng lại cũng chỉ hơn 8.000 NDT mỗi tháng. Vì vậy, tôi nói thẳng với con: “Các con lớn rồi, cần tự lo cuộc sống của mình. Bố mẹ cũng cần giữ lại cho tuổi già.”

Điều bất ngờ là chúng hiểu và không còn xin tiền nữa. Dù thu nhập giảm, cuộc sống của chúng tôi lại trở nên dư dả hơn. Không những tiết kiệm được tiền, mỗi năm chúng tôi còn có thể đi 1 chuyến du lịch dài ngày. Đồng thời, con trai và con dâu cũng bắt đầu tiết kiệm, sống có trách nhiệm hơn, thay đổi theo hướng tích cực.
Việc thứ tư: Không cho ai vay tiền nữa
Lúc còn làm việc ở đơn vị, vì thu nhập khá ổn nên tôi thường bị mọi người xung quanh tìm đến vay tiền. Ngại mở lời từ chối, tôi thường cho vay trong khả năng. Kết quả là biết bao nhiêu tiền cho vay giờ thành nợ xấu, đòi mãi chẳng được.
Nên khi nghỉ hưu, tôi bèn nói rõ: “Mỗi tháng nhà tôi chỉ có hơn 4.000 NDT, không có tiền dư.”
Nghe vậy, mọi người ít nhiều mới thôi nài nỉ. Ba năm trôi qua, dù thu nhập ít hơn, tôi lại tiết kiệm được 1 khoảng tiền khá ổn, sống an tâm và vững vàng hơn bao giờ hết.

Ảnh minh họa
Bốn việc tưởng chừng “tuyệt tình” ấy đã giúp tôi buông bỏ gánh nặng không cần thiết, giữ lại năng lượng cho bản thân và gia đình. Rời xa những mối quan hệ mệt mõi, bảo vệ chất lượng cuộc sống và cảm xúc của mình mới là cách sống đúng đắn nhất sau khi nghỉ hưu.
Theo Zhihu





Hoặc