Nhắc đến tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung, hẳn ai cũng sẽ có những hình ảnh sống động về những nhân vật đáng nhớ, dù là chính diện, phản diện hay vai phụ. Theo thống kê, Kim Dung đã sáng tạo hơn 3.000 nhân vật, một con số gần như là kỳ tích trong văn học, khó có nhà văn nào sánh được. Với nhiều người, Kim Dung không chỉ là nhà văn mà còn là "thần tượng võ hiệp" của nhiều thế hệ.
Tác phẩm của Kim Dung đã trở thành kinh điển suốt đời với vô số độc giả. Từ trang sách đến màn ảnh, những nhân vật ấy đã khắc sâu trong tâm trí biết bao người. Trong số đó, hình tượng khiến người ta kính phục và cảm động nhất chính là "Tĩnh ca ca" Quách Tĩnh, người đã dâng trọn tuổi trẻ, máu và cả sinh mạng của mình cho thành Tương Dương.
Quách Tĩnh – kẻ ngốc trở thành anh hùng
Nhắc đến Quách Tĩnh, người ta lập tức nghĩ đến cặp đôi Quách Tĩnh - Hoàng Dung. Hai người là cặp tài tử và giai nhân, vừa trí tuệ, vừa nghĩa khí, được giang hồ kính trọng, danh tiếng vang xa.
Từ Anh hùng xạ điêu, Thần điêu hiệp lữ đến Ỷ Thiên Đồ Long ký, cái tên Quách Tĩnh luôn được nhắc đến với lòng ngưỡng mộ.

Nhắc đến Quách Tĩnh, người ta lập tức nghĩ đến cặp đôi Quách Tĩnh - Hoàng Dung. (Ảnh: Sohu
Hầu như ai từng đọc Kim Dung cũng đều bị lay động bởi tinh thần trượng nghĩa và tấm lòng trung quân ái quốc của ông. Chính Kim Dung cũng từng thừa nhận rằng Quách Tĩnh là một trong những nhân vật ông yêu thích và kính trọng nhất.
Ngoài Quách Tĩnh, trong vũ trụ Kim Dung chỉ có một người khác được xếp cùng đẳng cấp, đó là Trương Vô Kỵ, nhân vật chính của Ỷ Thiên Đồ Long ký.
Cả hai đều là cao thủ đệ nhất thiên hạ, không chỉ về võ công mà còn về phẩm hạnh và tấm lòng.
Lời của Vô Danh Thần Tăng hé lộ đáp án
Vậy vì sao Quách Tĩnh lại được xưng tụng là cao thủ đệ nhất thiên hạ, dù bản thân có phần chậm chạp, đôi khi ngốc nghếch?
Theo Sohu và Sina, câu trả lời lại nằm trong lời nói của Vô Danh Thần Tăng (Tảo địa tăng) trong Thiên Long Bát Bộ.

Đáp án cho việc Quách Tĩnh được xưng tụng là cao thủ đệ nhất thiên hạ nằm trong câu nói của Vô Danh Thần Tăng. (Ảnh: Sohu)
Tuy chỉ thốt ra ba chữ, nhưng lời giải thích lại vô cùng rõ ràng: "võ học chướng" và đó chính là chìa khóa.
Cụm từ "võ học chướng" nghĩa là gì? Đó là chướng ngại trong võ học cũng là khi người luyện võ đạt đến một mức độ nhất định, họ sẽ gặp phải giới hạn không thể vượt qua, giống như người leo núi gặp vách đá dựng đứng.
Muốn tiến thêm, cần một sự giác ngộ vượt khỏi võ công, đó chính là võ học chướng.
Theo Vô Danh Thần Tăng, muốn phá được võ học chướng, chỉ có một con đường là tu luyện tâm tính, đạt đến cảnh giới Phật học.
Khi một người đạt đến sự tĩnh tâm, từ bi, buông bỏ danh lợi và hận thù, nội lực trong người mới hòa hợp với thiên địa, từ đó vượt lên giới hạn võ công.

Theo Vô Danh Thần Tăng, muốn phá được võ học chướng, chỉ có một con đường là tu luyện tâm tính, đạt đến cảnh giới Phật học. (Ảnh: Sohu)
Nhưng một khi đã ngộ đến cảnh giới ấy, họ thường không còn màng đến việc tranh thắng bại nữa như chính Vô Danh Thần Tăng vậy, không màng danh xưng, chỉ âm thầm quét rác trong Thiếu Lâm tự.
Tuy nhiên, Quách Tĩnh lại khác. Ông không theo Phật giáo để giác ngộ, mà dùng chính tấm lòng trung trực, nhân nghĩa và luôn nghĩ đến đất nước và nhân dân để vượt qua mọi giới hạn.
Quách Tĩnh không thông minh, nhưng có niềm tin vững chắc; không khéo nói, nhưng lòng ngay thẳng, chí kiên cường. Chính cái "ngốc" ấy lại khiến ông không bị cám dỗ, không bị tà niệm, luôn bước đi trên con đường chính đạo.Vì có lý tưởng cao cả, nên võ học chướng đối với ông không còn là rào cản. Nơi người khác dừng lại vì nghi ngờ, Quách Tĩnh lại tiến lên vì lòng tin.

Quách Tĩnh không theo Phật giáo để giác ngộ, mà dùng chính tấm lòng trung trực, nhân nghĩa và luôn nghĩ đến đất nước và nhân dân để vượt qua mọi giới hạn. (Ảnh: Sohu)
Trong thế giới Kim Dung, chỉ có hai người thật sự vượt qua võ học chướng: một là Vô Danh Thần Tăng, nhờ tu hành Phật pháp; hai là Quách Tĩnh, nhờ giữ vững niềm tin và nhân nghĩa.
Một người dùng Phật tâm để giải thoát, một người dùng trung nghĩa để vượt qua khó khăn lớn này. Cả hai đều đạt đến cảnh giới cao nhất, thân tâm hợp nhất, không còn bị giới hạn bởi võ công hay tuổi tác.
Vì vậy, dù Quách Tĩnh có ngốc đến đâu, ông vẫn xứng đáng là cao thủ đệ nhất võ lâm, là người Kim Dung tôn vinh nhất.
Không phải vì ông mạnh nhất, mà vì ông thuần khiết nhất, vì trong lòng ông không có mưu cầu riêng, chỉ có dân, có nước, có đạo nghĩa làm người.
Đó mới là cảnh giới cao nhất của võ học và cũng là võ học chân kinh mà cả đời Kim Dung muốn gửi gắm.





Hoặc