Mới đây, anh Gong (36 tuổi, ở Trùng Khánh, Trung Quốc), chia sẻ câu chuyện đón 16 người cháu về nhà mình nghỉ hè. Đây là “truyền thống” kéo dài nhiều năm nay của gia đình anh vào mỗi kỳ nghỉ hè và nghỉ đông. Ba chị gái và một em gái của anh Gong, chủ một tiệm bánh ở Trùng Khánh, có 16 người con. Từ năm 2020 đến nay, mỗi dịp hè và Tết, các cháu đều về nhà cậu tụ họp. "Ban đầu, việc đưa các cháu về chủ yếu vì cha mẹ chúng bận rộn, nhưng giờ trở thành truyền thống gia đình", Gong nói.

Anh Gong và 16 đứa cháu của mình
Áp lực nhất khi đón đàn cháu là vấn đề ăn uống. Ngay ngày đầu tiên, anh Gong đã phải đi chợ mua cả nửa con lợn, rau củ và đủ thứ thực phẩm khác và gánh về như thể mình vừa "mua hết cả chợ". Tính cả vợ chồng Gong và hai con, mỗi ngày gia đình tốn 700 -1.000 tệ (2,5 - 3,6 triệu đồng) tiền thực phẩm, chưa kể ăn khuya hết 500-700 tệ (1,8 - 2,5 triệu đồng) nữa.
"Nhà tôi như một bếp ăn trường học. Ngày ba bữa cơm, mỗi bữa bốn mâm, mất vài tiếng nấu nướng", Gong kể. Đến bữa ăn, anh phải điểm danh để chắc chắn không sót cháu nào.
Kỳ nghỉ hè năm ngoái, chi phí sinh hoạt trong 55 ngày lên tới 60.000 NDT (hơn 200 triệu đồng), chưa tính khoản tiền đưa cho các cháu. Dịp nghỉ đông thường ngắn hơn, tiêu tốn khoảng 20.000 NDT (hơn 70 triệu đồng). Anh Gong dự tính chi phí hè năm nay cũng không kém năm ngoái, thậm chí còn nhiều hơn bởi giá thực phẩm đã tăng lên đáng kể.
Chi phí phần lớn dành cho ăn uống. Trung bình mỗi ngày nhà anh tiêu thụ 8kg gạo, 4kg thịt, 30 quả trứng cùng hàng chục kg rau củ, trái cây. Trời nóng, 5 chiếc điều hòa luôn hoạt động hết công suất nên tiền điện càng tốn hơn. Gia đình anh Gong có 18 đứa trẻ, gồm 16 cháu và 2 con ruột. Mỗi ngày, việc điểm danh là bắt buộc để đảm bảo “không thiếu đứa nào”. Cảnh phân chia cơm cho từng bé khiến anh cảm thấy như đang điều hành một nhà ăn tập thể.

Mỗi lần đi chợ, anh phải gánh thực phẩm bằng quang gánh
Hiểu được gánh nặng chi tiêu, 3 người chị và cô em gái đã mua 50kg sườn, 40kg thịt bò, 40kg chân giò, 50kg gạo, 60kg dầu ăn và 150kg trái cây gửi về nhà Gong. Để chăm sóc các cháu, cả gia đình anh cũng phối hợp hết sức ăn ý, mẹ anh phụ trách nấu ăn, vợ anh dọn dẹp, giặt giũ, còn anh lo mua sắm thực phẩm. Dù cả ngày tất bật, công việc vất vả nhưng anh không cảm thấy mệt nhọc và luôn vui vẻ, hạnh phúc bên các con, các cháu.
Chuyện đưa các cháu đi chơi cũng là thử thách lớn. Một xe không đủ, Gong phải mua thêm xe cũ rồi thuê thêm 4 chiếc, tạo thành đoàn 5 xe. Đi siêu thị, mua sầu riêng phải mua 4 quả, hết 700 tệ (khoảng 2,5 triệu đồng). Mỗi lần quẹt thẻ, chi phí có thể lên đến hàng nghìn tệ. “Có hôm mua một cây kem 18 tệ (65 ngàn đồng), tôi mua liền 9 cái. Cộng thêm nước uống, đồ nướng… chưa đầy một giờ, tôi tiêu hết 500 tệ (khoảng 1,8 triệu đồng)”, anh Gong nói.
Dù đông đúc, sinh hoạt trong nhà vẫn có trật tự. Ăn uống, tắm rửa đều phải xếp hàng. Do không đủ giường, nhiều cháu của Gong phải trải chiếu ngủ dưới sàn.
Dù tốn kém và vất vả, anh Gong không bận tâm nhiều bởi mong muốn thế hệ con cháu mình gần gũi và thân thiết nhau. Cháu lớn nhất đã 20 tuổi, cháu nhỏ mới vào mẫu giáo. Khoảng cách tuổi giữa Gong và cháu lớn chỉ 12 tuổi, khiến mối quan hệ đôi khi như người bạn.

Mùa hè nào anh Gong cũng đón các cháu về nghỉ
Anh tổ chức thời gian biểu bài bản. Sáng cho các cháu chạy bộ, ban ngày làm bài tập hè, tối cùng đi chợ đêm ăn uống. Cả nhà còn có trò chơi, thi nấu ăn, chia nhóm làm việc nhà. Dưới sự hướng dẫn của cậu mợ, các cháu anh đã tự học cách nấu nướng, gấp chăn, lau dọn nhà cửa, bát đũa.
Mối quan hệ thân thiết giữa các thành viên xuất phát từ tình cảm gia đình gắn bó. Chị cả của Gong từng giúp đỡ đưa anh từ quê lên Trùng Khánh lập nghiệp và cùng kinh doanh từ khi còn nhỏ. Sau này, anh cũng kết hôn và định cư tại đây.
Theo giáo sư Wang Fang, Viện Khoa học Xã hội Trung Quốc, mô hình "trại hè họ hàng" mà Gong đang duy trì là biểu hiện sống động của tình thân - điều đang mai một trong xã hội đô thị hiện đại. "Tỷ lệ con một tại Trung Quốc sau năm 2000 lên đến 75%. Thiếu anh chị em khiến trẻ em thiếu môi trường rèn luyện kỹ năng xã hội, học cách chia sẻ và xử lý xung đột", GS. Wang nói.
Đồng tình với quan điểm trên, Giáo sư Li Ming, Đại học Sư phạm Hoa Đông gọi đây là "mô hình giáo dục tự nhiên". Trẻ học được nguyên tắc, kỹ năng và sự sáng tạo từ tình huống đời thực, điều mà trường lớp không thể dạy.
Gong thừa nhận, khi lũ trẻ trưởng thành có thể gia đình không còn tụ họp đông đủ như hiện tại nên anh càng trân quý từng mùa hè bên nhau. "Mỗi năm chúng đều cao hơn, hiểu chuyện hơn. Cảm giác hạnh phúc này tiền không mua được", anh nói. Mỗi lần chia tay, đám cháu nhỏ lại hét to: "Chúng cháu sẽ quay lại!". Người chú buồn nhưng mỉm cười vì biết "hết hè, tôi lại tiếp tục kiếm tiền vì lũ cháu chắc chắn sẽ còn quay lại".
(Theo Sohu)
Hoặc