Từng sợ con thua thiệt vì bỏ phố về quê, bà mẹ Thanh Hóa giờ thở phào: "Làm tốt điều này, con ở đâu cũng trưởng thành tử tế"

Admin

05/06/2025 20:05

Ngày con trai thủ thỉ: ““Con muốn về lại TP.HCM vì con nhớ nhà mình, con nhớ căn phòng, con nhớ bạn”, chị Thu từng tự hỏi: Liệu mình có quyết định sai lầm không?

Chị Lê Thị Thu (tên thường gọi là Nhật Thu), 35 tuổi, từng có cuộc sống ổn định suốt 16 năm ở TP.HCM. Hai vợ chồng điều hành một công ty riêng, con trai lớn 10 tuổi và con trai út 5 tuổi đều đang theo học tại những trường tốt, ngoan ngoãn và phát triển ổn định. Nhưng một bước ngoặt xảy đến sau đại dịch Covid-19 đã khiến gia đình chị thay đổi toàn bộ hướng đi.

Sau thời gian dài sống trong khủng hoảng vì dịch bệnh, vợ chồng chị Thu bắt đầu nhìn lại: đâu là thứ mình thật sự cần cho cuộc sống lâu dài? Họ nhận ra rằng sức khỏe, không khí trong lành, thực phẩm sạch và một lối sống gần gũi với thiên nhiên, gia đình mới là điều quan trọng. Mong muốn để con được lớn lên giữa thiên nhiên, gần gũi với ông bà, cảm nhận rõ hơn giá trị gia đình, đã thôi thúc họ lên kế hoạch "bỏ phố về quê".

Từng sợ con thua thiệt vì bỏ phố về quê, bà mẹ Thanh Hóa giờ thở phào: "Làm tốt điều này, con ở đâu cũng trưởng thành tử tế"- Ảnh 1.

Dù đã chuẩn bị trong suốt 3-4 năm, tính toán kỹ lưỡng về nơi sống và công việc ở quê, nhưng khi ngày rời thành phố cận kề, chị Thu không tránh khỏi cảm giác chông chênh, lo lắng. "Mình bắt đầu nhớ bạn bè, nhớ nhịp sống quen thuộc ở thành phố. Nhưng lo nhất là các con, sợ tụi nhỏ về quê sẽ thiếu thốn dịch vụ, môi trường học tập thua kém bạn bè ở thành phố lớn", chị chia sẻ. Thời điểm ấy, chị thậm chí mất ngủ vì quá căng thẳng và áp lực.

Bắt đầu thấy nhớ những người bạn, nhớ thành phố. Đặc biệt chị lo lắng nhất cho tụi nhỏ sợ về tỉnh nơi ở cho con cái, các dịch vụ có tốt không, môi trường học của con có bị xuống cấp so với Sài Gòn không.

“Khi ở TP.HCM, vợ chồng mình cũng rất đầu tư cho con, đồng hành cùng con, con đi học tiếng Anh ở trung tâm, con học vẽ học làm bánh, môn nào con thích mình cũng ủng hộ con được trải nghiệm. Nên khi quyết định về thì mình lo lắm, thương con sợ con về không được phát triển tốt thua thiệt hơn so với các bạn ở thành phố lớn. Thời gian đó mình thậm trí bị tress, mất ngủ vì lo lắng đủ thứ về cuộc sống mới”, chị Thu trăn trở.

Hành trình “làm tư tưởng” cho con

Gia đình bắt đầu chuyến hành trình về quê vào đúng kỳ nghỉ hè 25/5/2025. Trên chuyến xe xuyên Việt kéo dài một tuần, hai con háo hức khám phá các vùng đất mới. Trò chuyện cùng con, chị Thu dần "làm tư tưởng" cho các bé: Ông bà nội ngoại già rồi, về ở gần để tiện chăm sóc; đất nước có 63 tỉnh thành, nếu chỉ sống mãi ở một nơi thì sao có thể khám phá hết. Con trai chị còn hào hứng đề xuất kế hoạch: "Mình sống ở Thanh Hoá 2 năm, rồi sau đó ra Hà Nội, rồi đi Đà Nẵng!".

Tuy nhiên, khoảnh khắc cả gia đình đặt chân đến nhà ông bà ở quê vào lúc trời sẩm tối đã khiến con chị Thu khóc, lòng bà mẹ càng rối rắm. Căn nhà tối om, cây cối rậm rạp, yên ắng đến lạ. Con trai lớn bỗng bật khóc: "Mẹ ơi con nhớ Sài Gòn, con muốn về lại". Cả bữa cơm đầu tiên, đứa trẻ rơm rớm nước mắt, nài nỉ mẹ cho vào lại thành phố: "Con nhớ nhà mình, con nhớ căn phòng, con nhớ bạn… hay mẹ cho con ở thêm một thời gian rồi mình về đây nha mẹ".

Từng sợ con thua thiệt vì bỏ phố về quê, bà mẹ Thanh Hóa giờ thở phào: "Làm tốt điều này, con ở đâu cũng trưởng thành tử tế"- Ảnh 2.

Đêm hôm đó, chị Thu ôm con vào lòng, nước mắt chảy dài. Nỗi lo bỗng chốc dâng trào: liệu con có thể hòa nhập được không? Liệu cuộc sống mới có khiến con hạnh phúc? Cả đêm vợ chồng chị thức trắng, tự trấn an nhau sẽ cố gắng hết sức để xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn cho con ở nơi quê nhà.

Sáng hôm sau, gia đình quyết định xuống trung tâm thành phố Thanh Hóa để các con cảm nhận rõ hơn về sự hiện đại nơi mình sẽ sinh sống. May mắn thay, chỉ sau một tuần, hai bé bắt đầu thích nghi nhanh chóng. Các dịch vụ ăn uống, vui chơi đều có đủ; lại thêm các anh chị em họ đồng trang lứa sống gần gũi, khiến các con cảm thấy không cô đơn. 

Gần một năm sau ngày "bỏ phố về quê", chị Thu thở phào nhẹ nhõm: "Con có biển để tắm, có rừng để leo trèo, có ông bà để yêu thương, có anh chị em họ hàng để chơi cùng. Dịch vụ phố thị cũng không thiếu, trường học mới lại rộng rãi khang trang".

Chỉ cần cha mẹ chuẩn bị và đồng hành, ở đâu con cũng toả sáng

Khi về quê, một trong những lo lắng của chị Thu là chuyện chọn trường cho con. Vợ chồng chị tìm thông tin tất cả các trường xung quanh khu vực và dựa vào nhu cầu, mục tiêu, tiêu chí về ngôi trường mong muốn. Chị khoanh vùng lại 3 trường ưu tiên: Bắt đầu đánh giá các tiêu chí:

- Những phản hồi của phụ huynh địa phương

- Không gian cơ sở vật chất 

- Tìm hiểu về triết lý văn hoá của trường 

- Đến tiếp xúc trực tiếp với cán bộ nhân viên của trường để lắng nghe, quan sát cảm nhận về phong cách giáo dục trẻ! 

Và chị quyết định một ngôi trường liên cấp nơi con trai lớn học lớp 5 và con trai nhỏ học mầm non để thuận tiện việc đưa đón hai anh em! Đồng thời không phải lo việc chuyển trường năm sau vượt cấp. 

Hiện nay chị Thu chưa cho con học thêm gì ngoài đăng ký cho con học hệ tiếng Anh tăng cường (hệ quốc tế của trường) thứ 7, chủ nhật thì con sẽ được học tập trải nghiệm thông qua những chuyến đi về với thiên nhiên. 

Từng sợ con thua thiệt vì bỏ phố về quê, bà mẹ Thanh Hóa giờ thở phào: "Làm tốt điều này, con ở đâu cũng trưởng thành tử tế"- Ảnh 3.

Từng sợ con thua thiệt vì bỏ phố về quê, bà mẹ Thanh Hóa giờ thở phào: "Làm tốt điều này, con ở đâu cũng trưởng thành tử tế"- Ảnh 4.

Từng sợ con thua thiệt vì bỏ phố về quê, bà mẹ Thanh Hóa giờ thở phào: "Làm tốt điều này, con ở đâu cũng trưởng thành tử tế"- Ảnh 5.

Từng sợ con thua thiệt vì bỏ phố về quê, bà mẹ Thanh Hóa giờ thở phào: "Làm tốt điều này, con ở đâu cũng trưởng thành tử tế"- Ảnh 6.

Từng sợ con thua thiệt vì bỏ phố về quê, bà mẹ Thanh Hóa giờ thở phào: "Làm tốt điều này, con ở đâu cũng trưởng thành tử tế"- Ảnh 7.

“Đúng là trước khi về Thanh Hoá sống mình cũng lo lắng về sự khác biệt về việc học giữa tỉnh và thành phố lớn. Nhưng qua gần một năm về đây thì mình nhận ra Hiện nay nền tri thức của thế giới với sự phát triển của công nghệ và trí tuệ nhân tạo (AI) việc tiếp cận kiến thức hay thông tin trở nên dễ dàng hơn, đa dạng hơn và công bằng hơn ở mọi nơi. 

Hơn nữa quê hương Thanh Hoá mình vốn nổi tiếng với truyền thống “đất Vua” “đất học” việc đầu tư cho chất lượng giáo dục rất được ưu tiên, nên bây giờ việc học tập phát triển của các con mình cũng không bị giới hạn và không cảm thấy bị lạc hậu hay tụt lùi, thậm chí không gian trường lớp rộng rãi hơn các con có nhiều không gian vui chơi trải nghiệm thực tế nhiều hơn”, chị Thu nói.

Từng sợ con thua thiệt vì bỏ phố về quê, bà mẹ Thanh Hóa giờ thở phào: "Làm tốt điều này, con ở đâu cũng trưởng thành tử tế"- Ảnh 8.

Từng sợ con thua thiệt vì bỏ phố về quê, bà mẹ Thanh Hóa giờ thở phào: "Làm tốt điều này, con ở đâu cũng trưởng thành tử tế"- Ảnh 9.

Từng sợ con thua thiệt vì bỏ phố về quê, bà mẹ Thanh Hóa giờ thở phào: "Làm tốt điều này, con ở đâu cũng trưởng thành tử tế"- Ảnh 10.

Vợ chồng chị Thu luôn xem hai con trai là tài sản và sự nghiệp của mình nên luôn ưu tiên dành thời gian để dạy bảo, đồng hành cùng con. Cả hai sẽ không vội vàng phán xét quy chụp con về một vấn đề nào đấy, thay vào đó là học cách kiên nhẫn quan sát lắng nghe con để thấu hiểu nhiều hơn lời con nói, tâm tư của con trên tinh thần “làm bạn cùng con”. 

“Về giáo dục con mình ưu tiên đầu đời là giáo dục về nhân cách sống như sự lễ phép, cư xử lịch sự và lòng biết ơn. Cùng với đó là tạo môi trường điều kiện để phát triển tài năng cho con, năng lực nào con có năng khiếu thì bồi dưỡng mạnh để tạo lợi thế đột phá, năng lực nào chưa tốt thì bồi đắp để không bị thiếu hụt trong tương lai”, chị nói.

Gần một năm sau hành trình "trở về nguồn", chị Thu nhận ra: Nơi con lớn lên không quan trọng bằng cách con được lớn lên. Và chỉ cần cha mẹ đồng hành đúng cách, thì ở đâu, con cũng có thể trưởng thành tử tế.