Tôi biết một bác làm việc ở công trường. Ngày thường tan ca về, bác ấy lúc nào cũng trông rất mệt mỏi, bước chân nặng nề, cả người toát ra vẻ uể oải.
Ấy vậy mà một lần, tôi thấy bác như biến thành một người khác, mặt mày rạng rỡ, ánh mắt sáng bừng, bước đi cũng nhanh nhẹn, tràn đầy sức sống.
Tôi thắc mắc hỏi mẹ, thì mẹ bảo: “Nhà bác ấy vừa đón cháu. Ông ấy vui đến nỗi gặp ai cũng muốn khoe mình đã lên chức ông nội rồi”.
Niềm vui lớn như thế, bảo sao bác ấy không hạnh phúc đến vậy.
Từ đó về sau, tôi để ý thấy đôi tay bác gần như chẳng lúc nào rảnh. Khi thì bế cháu dạo quanh khu, khi lại lấy đồ chơi chọc cho thằng bé cười khanh khách trong xe nôi.
Có lần bác vừa cười vừa bảo với chúng tôi: “Chỉ cần nghĩ đến cháu ở nhà là tôi có động lực đi làm ngay. Đi đâu cũng muốn mua cái này cái kia mang về cho cháu”.
Niềm vui hiện rõ trên gương mặt, cười mãi không khép miệng: “Không hiểu sao, cứ thấy các cháu là tôi lại thấy vui vẻ lạ thường”.

Ảnh minh hoạ.
Thực ra, nhiều ông bà khi có cháu chắt thường thay đổi rất nhiều, đặc biệt là ở 3 điểm sau:
1. Ngoài miệng thì cứng rắn, nhưng lòng thì mềm yếuMột người chú của tôi từng nói chuyện với con trai: “Bố mẹ không định chăm cháu đâu nhé. 2 đứa phải tự tính trước”.
Nhưng khi cháu gái chào đời, thấy con cái bận rộn quá, chú thím lại bàn nhau qua giúp đỡ. Ban đầu chú vẫn giữ nguyên tắc: “Chỉ phụ vài tháng thôi”.
Ấy vậy mà khi con dâu đi làm lại, vừa nhắc đến chuyện thuê bảo mẫu, chú lập tức phản đối: “Người ngoài sao yên tâm được? Thôi để bố mẹ chăm thêm”.
Kết quả là “chăm thêm” suốt… 3 năm. Rồi từ mầm non đến tiểu học, họ vẫn gắn bó, cơm nước, đưa đón cháu không rời.
Trước khi có cháu, họ vẫn còn nghiêm khắc, lý trí. Nhưng chỉ cần có cháu, ngoài miệng thì cứng rắn nhưng lại rất mềm lòng.
2. Tiêu tiền thoáng tay hơnNgày trước, bố mẹ tôi nổi tiếng tiết kiệm. Đồ đạc hỏng thì sửa, quần áo cũ thì mặc tiếp, cái gì hơi đắt một chút là lập tức bỏ qua.
Nhưng từ khi có cháu ngoại, họ như biến thành người khác.
Cháu chỉ cần thỏ thẻ: “Ông ơi, con muốn cái kia".
Ông liền vui vẻ rút ví: “Mua!”
Ngày thường mấy chục nghìn cũng đắn đo, thế mà đến đồ ăn vặt, đồ chơi cho cháu, dù bao nhiêu cũng chẳng tiếc.
Tôi nhiều khi nhìn mà ngỡ ngàng: Đây có phải vẫn là bố mẹ mình, những người đã tiết kiệm cả đời không?
Hoá ra, khi chưa có cháu, họ dè sẻn với bản thân. Nhưng khi có cháu, chỉ cần “cháu thích”, tất cả quan niệm tiêu dùng đều thay đổi.

Ảnh minh hoạ.
Trước kia, hàng xóm tụ họp, câu chuyện thường là chuyện xóm giềng: Ai cưới gả, ai ốm đau, ai chuyển nhà.
Nhưng từ khi có cháu, đề tài chỉ còn quanh quẩn: “Nhà anh cho cháu uống sữa gì thế?”; “Bé nhà chị mấy tháng thì biết đi vậy?”; “Ôi, sao cháu chị cao thế, có bí quyết gì không?”
Chủ đề chỉ có xoay quanh mấy đứa nhỏ.

Ảnh minh hoạ.
Một phần là bởi cháu chắt chính là sự tiếp nối của gia đình, là niềm vui nối dài của huyết thống.
Thấy con cháu khoẻ mạnh, trưởng thành, ông bà tự nhiên cảm thấy hạnh phúc và đầy hy vọng.
Sau cả mấy chục năm, một lần nữa được trải qua cảm giác chăm sóc một đứa nhỏ, tình cảm ông bà, cháu chắt ấy thật sự rất đặc biệt, khó mà diễn tả hết bằng lời.
Có lẽ chính vì vậy mà khi trong nhà có cháu, cuộc sống và cả tính cách của ông bà đều thay đổi đến mức khó tin.
Bạn thấy còn có những thay đổi nào nữa không?
Theo Aboluowang
Hoặc