Theo 163.com, năm 2023, anh Trương – chủ một mặt bằng lớn tọa lạc ở vị trí trung tâm Thượng Hải, Trung Quốc – thường đăng thông tin cho thuê trên mạng để tìm khách. Một ngày, một phụ nữ họ Lưu liên hệ với anh để hỏi thuê. Nhận thấy khách hàng có thiện chí, anh Trương niềm nở tư vấn, đồng thời hứa nếu ký ngay sẽ được giảm giá thuê.
Khi đó, cô Lưu đang đi công tác nên nhờ chồng là anh Vương đến xem mặt bằng. Sau khi xem qua video do chồng gửi, cô hài lòng và quyết định thuê mặt bằng của anh Trương trong 2 năm. Hai bên thống nhất thanh toán tiền mỗi năm một lần, giá thuê là 115.000 NDT/năm (hơn 425 triệu đồng). Anh Vương thay mặt vợ ký tên vào mục bên thuê trên hợp đồng.
Thời gian đầu, vợ chồng cô Lưu sửa sang mặt bằng và mở cửa hàng kinh doanh quần áo. Tuy nhiên, việc buôn bán không thuận lợi. Sau hơn một năm, họ bất ngờ đóng cửa, rời Thượng Hải về quê làm ăn nhưng không thông báo cho chủ là anh Trương.
Khi đến kỳ thanh toán tiền thuê, anh Trương nhiều lần gọi điện nhưng vợ chồng cô Lưu không nghe máy. Vì quá lo lắng, anh tới cửa hàng thì phát hiện nơi đây đã bị bỏ không một thời gian. Biết mình bị lừa, anh quyết định khởi kiện vợ chồng cô Lưu, yêu cầu họ thanh toán tiền thuê còn nợ cùng các khoản phí phát sinh.
Tại tòa, cô Lưu bất ngờ “phủi tay”, cho rằng chữ ký trên hợp đồng không phải của mình và cô cũng chưa từng ủy quyền cho chồng ký thay. Người phụ nữ này khẳng định hợp đồng chỉ là giao dịch riêng giữa anh Trương và chồng, không liên quan đến cô nên không có hiệu lực pháp lý đối với bản thân.

Ảnh minh hoạ: Internet
Trước lập luận này, anh Trương phản bác, cung cấp bằng chứng cho thấy cửa hàng do cả hai vợ chồng cùng quản lý, đồng thời các chi phí vận hành đều đứng tên họ.
Sau khi xem xét, Tòa án Tối cao Thượng Hải đưa ra phán quyết dựa trên các điều khoản của Bộ luật Dân sự Trung Quốc. Theo Điều 509 và Điều 577, bên thuê và bên cho thuê phải thực hiện nghĩa vụ như đã thỏa thuận trong hợp đồng. Nếu vi phạm, phải bồi thường và chịu trách nhiệm pháp lý.
Theo Điều 1060, mặc dù chỉ người chồng ký tên, nhưng việc thuê và vận hành cửa hàng do cả hai cùng thực hiện, nên hợp đồng có hiệu lực với cả vợ lẫn chồng.
Căn cứ các quy định trên, tòa tuyên vợ chồng cô Lưu phải thanh toán cho anh Trương 15.000 NDT (hơn 55 triệu đồng) và tiền phạt chậm trả tương ứng.
Vụ việc khép lại, song để lại bài học cảnh tỉnh cho cả bên thuê lẫn bên cho thuê. Theo toà án Trung Quốc, khi đi thuê BĐS, người thuê cần hiểu rõ quyền hạn, trách nhiệm và quy định pháp lý trước khi ký hợp đồng. Ngược lại, chủ nhà cũng nên rà soát kỹ danh tính, người đại diện và điều khoản pháp lý nhằm tránh rủi ro, tranh chấp không đáng có.
Hoặc