Nhà phát mãi là loại tài sản bất động sản bị tòa án cưỡng chế bán đấu giá nhằm thi hành án, do người mắc nợ không còn khả năng trả nợ. Sau khi trải qua quy trình pháp lý, tòa án sẽ tiến hành đấu giá công khai tài sản thuộc sở hữu của người mắc nợ. Do giá bán thường thấp hơn giá thị trường nên loại nhà này được nhiều người săn đón. Tuy nhiên, đi kèm với cơ hội là nhiều rủi ro pháp lý tiềm ẩn.
Vào tháng 3/2021, chị La tình cờ nhìn thấy một thông tin đấu giá nhà do Tòa án Nhân dân thành phố Lưu Dương (Trung Quốc) đăng tải trên nền tảng thương mại điện tử Taobao, thông báo rằng một căn nhà ở thị trấn Trấn Đầu sẽ được đưa ra đấu giá công khai.

Ảnh minh họa
Ngày 17/3 cùng năm, chị La tham gia đấu giá và đã trúng với mức giá 1,92 triệu NDT (khoảng 6,9 tỉ đồng). Ngay sau đó, chị đã nhận được “Giấy xác nhận giao dịch” có đóng dấu của tòa án và đã nộp các khoản cần thiết theo hướng dẫn.
Sau khi chị La hoàn tất mọi thủ tục thanh toán, tòa án đã gỡ bỏ lệnh niêm phong đối với bất động sản. Căn nhà trước đây đứng tên ông Hoàng chính thức thuộc sở hữu của chị La.
Thế nhưng, dù đã đóng hết tiền và hoàn tất thủ tục sang tên, chị La vẫn chưa thể dọn vào ở. Lý do là vợ chồng ông Hoàng viện cớ hiện tại chưa có chỗ ở khác và ông Hoàng bị liệt, đang nằm một chỗ, nên kiên quyết không bàn giao nhà.
Chị La chia sẻ: “Tình cảnh của ông Hoàng là có thực, nên tôi rất cảm thông.” Vì không muốn gây khó khăn thêm cho 2 ông bà, chị đã không cưỡng chế họ chuyển đi ngay.
Vậy là gần 1 năm trôi qua kể từ ngày trúng đấu giá, chị La vẫn chưa thể chuyển vào căn nhà của mình.
Sự thật không ngờVào cuối tháng 1/2022, sau gần một năm chiếm dụng căn nhà cũ, vợ chồng ông Hoàng cuối cùng cũng rời khỏi ngôi nhà và bàn giao tài sản cho chị La.
Tuy nhiên, sau khi chính thức dọn vào ở không lâu, chị La phát hiện một sự thật khiến chị không khỏi bức xúc. Hóa ra trước đó vợ chồng ông Hoàng không hề “vô gia cư” như đã nói. Thực tế, họ còn sở hữu một căn nhà mặt phố tại khu trung tâm thị trấn Trấn Đầu, căn nhà này vẫn đang được cho thuê để thu lợi nhuận.
Chị La bức xúc chia sẻ: “Nhà mình thì đem cho thuê kiếm tiền, còn nhà của người khác thì ông ấy lại ở miễn phí. Tôi cảm thấy mình đã bị lừa.”
Sau đó, chị quyết định khởi kiện vợ chồng ông Hoàng ra tòa, yêu cầu họ bồi thường phí chiếm dụng nhà từ ngày 26/3/2021 đến ngày 19/1/2022, tổng số tiền là 30.000 NDT (khoảng 108 triệu đồng), căn cứ theo giá thuê thị trường là 3.000 NDT/tháng (10,8 triệu đồng).
Phán quyết của tòa án
Trước yêu cầu khởi kiện của chị La, ông Hoàng biện hộ rằng việc chậm trễ bàn giao nhà là có lý do chính đáng. Ông cho biết bản thân bị liệt, không thể tự di chuyển, còn căn nhà mặt tiền mà ông sở hữu khi đó đang được cho người khác thuê và chưa hết hạn hợp đồng. Sau khi lấy lại nhà, ông còn phải sửa sang, cải tạo mới có thể dọn vào ở.
Sau khi xét xử, tòa án xác định: việc vợ chồng ông Hoàng chậm trễ bàn giao nhà là sự thật.
“Theo quy định, chủ sở hữu có quyền chiếm hữu, sử dụng, hưởng lợi và định đoạt tài sản bất động sản hoặc động sản của mình. Chị La đã giành được quyền sở hữu căn nhà thông qua phiên đấu giá hợp pháp của tòa án và được cấp giấy chứng nhận quyền sở hữu bất động sản. Tuy nhiên, do vợ chồng ông Hoàng không chịu dọn đi theo thông báo của tòa, chị La đã không thể thực hiện quyền sở hữu và sử dụng hợp pháp của mình, điều này cấu thành hành vi xâm phạm và cần được bồi thường.” Thẩm phán phiên tòa nhận định.
Tuy vậy, tòa cũng cân nhắc đến yếu tố nhân đạo: ông Hoàng đã được giám định là người tàn tật cấp độ một. Do đó, tình trạng sức khỏe của ông Hoàng được xem là căn cứ để giảm nhẹ trách nhiệm. Ngoài ra, kể từ thời điểm quyền sở hữu nhà được chuyển giao, bị đơn sẽ được gia hạn thêm một tháng để tự nguyện dọn ra khỏi nhà.
Cuối cùng, tòa án sơ thẩm tuyên án: vợ chồng ông Hoàng bồi thường cho chị La số tiền 16.890 NDT (khoảng 60,8 triệu đồng), căn cứ theo mức giá thuê nhà trên thị trường là 3.000 NDT/tháng. Các yêu cầu khởi kiện còn lại của nguyên đơn đều bị bác bỏ.
Theo Baidu
Hoặc