Sau nhiều năm ra trường, Tiểu Lý hào hứng tham dự buổi họp lớp – dịp hiếm hoi để gặp lại những gương mặt từng cùng mình ngồi chung bàn năm xưa. Vừa bước vào, cậu lập tức nhận thấy không khí rộn ràng khác hẳn. Những gương mặt quen thuộc năm nào giờ đều toát lên vẻ thành đạt. Ai cũng bận rộn nói về công việc, về cuộc sống sau khi tốt nghiệp, rồi dần dà, câu chuyện chuyển sang chủ đề thu nhập – điều mà dường như không ai muốn né tránh.
Ảnh minh hoạ.
Có người tự hào khoe mình làm trong bộ phận bán hàng, mỗi tháng kiếm lên tới 9.000 tệ (hơn 30 triệu đồng); người khác nói mình là trợ lý giám đốc, thu nhập đã vượt 10.000 tệ (hơn 36 triệu đồng). Tiếng cười, tiếng nâng ly hòa lẫn niềm kiêu hãnh.
Giữa những lời kể ấy, Tiểu Lý bất giác cảm thấy một chút áp lực. Cậu không muốn bị xem là người kém cạnh, nên khi đến lượt mình, đã buông ra một con số khiến cả bàn im bặt: "Tôi hiện đang là giám đốc của Tập đoàn XX, lương tháng của tôi hơn 100.000 đô la (hơn 2,6 tỷ đồng)". Chỉ trong chốc lát, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía cậu. Sự ngưỡng mộ, thán phục, xen lẫn ganh tị. Ai cũng tấm tắc khen ngợi, hỏi han, khiến Tiểu Lý thấy mình như được bao phủ bởi hào quang.
Bữa tiệc kéo dài trong không khí hứng khởi. Rượu vang đỏ dần lên men, và cùng với men say, lòng tự tôn của Tiểu Lý cũng tăng theo. Cậu hào phóng gửi từng phong bao lì xì coi như phần "thưởng nóng" trong nhóm chat lớp, trong tiếng reo hò của bạn bè. Cảm giác được tôn vinh khiến cậu không thể dừng lại, cho đến khi tài khoản gần như trống rỗng và tổng số tiền được gửi đi lên tới 100.000 tệ (gần 370 triệu đồng).
Ảnh minh hoạ.
Sáng hôm sau, khi dư âm cuộc vui còn chưa tan, nhóm chat lớp lại bất ngờ bùng nổ. Giữa hàng chục tin nhắn, một dòng chữ hiện lên khiến ai nấy đều sững sờ: "Chào mọi người, tôi là vợ của Tiểu Lý. Hôm qua anh ấy say rượu, đã gửi hết tiền tiết kiệm dành để trả tiền nhà. Thực ra, Tiểu Lý chỉ là nhân viên bình thường, lương tháng 5.000 - 6.000 tệ thôi (khoảng 20 triệu đồng). Mong mọi người hoàn lại tiền giúp. Cảm ơn!"
Không khí bỗng chốc trở nên nặng nề. Một vài người vội vã chuyển lại tiền, nhưng cũng có người khăng khăng cho rằng "đã tự nguyện thì không có lý do để đòi lại". Những lời trách móc, tranh cãi, hoài nghi bắt đầu xuất hiện. Câu chuyện về buổi họp lớp vốn để gợi lại kỷ niệm đẹp, giờ lại biến thành một trận khẩu chiến ồn ào trong nhóm chat.
Tiểu Lý im lặng đọc từng dòng tin, cảm giác xấu hổ len lỏi đến nghẹt thở. Cậu nhận ra, chỉ vì một phút sĩ diện, mình đã tự tay đánh mất cả tiền bạc lẫn sự tôn trọng.
Tiền không chỉ là con số trong tài khoản, mà còn là tấm gương phản chiếu cách ta nhìn nhận giá trị của bản thân. Khi để "cái tôi tài chính" lớn hơn khả năng thật, người ta rất dễ sa vào vòng xoáy tiêu pha để giữ hình ảnh, thay vì đầu tư cho tương lai. Trong tài chính cá nhân, sự trung thực và kiểm soát cảm xúc đôi khi còn quan trọng hơn cả mức thu nhập. Vì chỉ khi học cách chi tiêu bằng lý trí, ta mới thật sự làm chủ được đồng tiền, thay vì để đồng tiền điều khiển mình.
Theo Baidu





Hoặc