Cô giúp việc đêm nào cũng gõ cửa phòng bố chồng, hết tháng bỗng nhận thêm 10 triệu, hứa thưởng Tết 30 triệu

Admin

02/12/2025 00:01

Bà Hằng kể với chồng, giọng thấp xuống: "Em không thích cái cách cô ta lảng vảng trước cửa phòng ba đâu. Khuya thế, đi làm gì?".

Trong khu nhà vốn yên ắng mỗi đêm, tiếng gió lùa qua những hàng cau trước cổng luôn tạo nên một âm hưởng lạnh lẽo. Thế nhưng suốt tháng vừa qua, thứ khiến cả nhà bà Hằng mất ngủ không phải là gió, mà là tiếng gõ cửa khẽ khàng vang lên từ hành lang tầng hai – nơi bố chồng bà, ông Lâm, đang ở. Tiếng gõ đều đặn, như người mang theo một nỗi lo âm thầm, mỗi đêm một lần, vào đúng khoảng một giờ sáng.

Cô giúp việc đêm nào cũng gõ cửa phòng bố chồng, hết tháng bỗng nhận thêm 10 triệu, hứa thưởng Tết 30 triệu- Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ

Người gõ cửa là Diễm , cô giúp việc mới đến được hơn nửa tháng. Dáng người nhỏ nhắn, ánh mắt lúc nào cũng hơi cúi xuống, dáng vẻ không khác gì những phụ nữ lam lũ quanh năm lo việc nhà. Thế nhưng, chính cô lại là tâm điểm của sự nghi ngờ. Mẹ chồng bà Hằng nhìn điều này bằng ánh mắt không mấy thiện cảm, còn bà Hằng thì vừa bối rối vừa khó chịu. Một phụ nữ xa lạ, đêm nào cũng bước lên lầu, gõ cửa phòng bố chồng? Thật khó để không suy nghĩ.

Bà Hằng kể với chồng, giọng thấp xuống: "Em không thích cái cách cô ta lảng vảng trước cửa phòng ba đâu. Khuya thế, đi làm gì?".

Chồng bà cũng nghi hoặc không kém. Cuối cùng, họ quyết định trích một camera nhỏ lắp âm trong góc hành lang, muốn xem rốt cuộc người giúp việc này đang làm gì.

Đêm hôm đó, vào đúng một giờ ba phút, Diễm bước lên cầu thang. Không mang đèn pin, không mang gì khác ngoài một chiếc áo khoác mỏng. Cô đứng trước cửa phòng ông Lâm, đưa tay gõ ba tiếng nhẹ, rồi nghiêng đầu lắng nghe. Thấy không có phản ứng, cô khẽ xoay tay nắm cửa, hé vào nhìn.

Hành động ấy càng làm cả nhà cảnh giác. Nhưng khi xem tiếp đoạn sau, họ gần như lặng người.

Ông Lâm lúc đó đang ngồi ngoài mép giường, tay ôm ngực, hơi thở nặng nhọc. Diễm không hề tỏ ra sợ hãi hay bối rối. Cô chạy vào, lấy chiếc máy đo huyết áp từ ngăn tủ bên cạnh, một cách thành thục đến mức như đã làm hàng chục lần trước đó. Huyết áp ông tụt mạnh. Diễm lấy nước ấm, kê lại gối, xoa vai ông cho đến khi nhịp thở dần ổn định. Tất cả diễn ra trong im lặng, nhẹ nhàng, như thể đây là công việc cô đã làm quen thuộc từ lâu.

Hôm sau, bà Hằng âm thầm xem lại toàn bộ lịch sử camera. Chỉ trong nửa tháng, Diễm đã lên phòng ông Lâm đến tám lần , đều vào lúc ông phát cơn ho nặng hoặc có dấu hiệu khó thở. Mỗi lần như vậy, cô đều lặng lẽ kiểm tra, không hề báo lại với ai, cũng không tính thêm tiền công.

Đến lúc này, nghi ngờ của cả nhà biến thành một cảm giác khó nói vừa xấu hổ, vừa cảm động. Và rồi một đêm khác, mọi chuyện đã thật sự khiến họ bàng hoàng.

Khoảng hai giờ sáng, Diễm lại lên lầu. Lần này, họ xem trực tiếp trên điện thoại. Khi cửa hé mở, ánh đèn vàng hắt ra, lộ rõ nửa mặt ông Lâm hơi lệch, môi méo, tay run, dấu hiệu của tai biến nhẹ. Diễm lập tức đỡ ông nằm nghiêng, gọi cấp cứu, đồng thời thực hiện đúng thao tác sơ cứu. Nếu trễ hơn nửa tiếng, có lẽ hậu quả đã không thể tưởng tượng.

Sau hôm đó, bác sĩ khen rằng cô giúp việc đã xử lý rất bình tĩnh, và quan trọng nhất, là dám lên xem khi nghe tiếng ho . Nhiều người dù biết nhưng lại sợ phiền, sợ trách nhiệm, sợ bị hiểu lầm.

Bà Hằng nghe đến câu "sợ bị hiểu lầm", tim như thắt lại. Suốt nửa tháng qua, họ nghi ngờ một người đang âm thầm cứu bố mình.

Khi hết tháng, Diễm nhận lương như thường lệ. Nhưng lúc mở phong bì, cô ngạc nhiên đến mức mắt đỏ hoe. Lương vốn thỏa thuận là tám triệu, nhưng trong phong bì lại là 18 triệu, nhiều hơn 10 triệu so với deal lương lúc đầu . Bà Hằng nói chậm rãi, giọng nhẹ hơn nhiều so với ngày đầu gặp mặt:

- Cô không chỉ làm việc nhà. Cô chăm ba tôi còn hơn cả điều dưỡng chuyên nghiệp. Chúng tôi ghi nhận hết.

Diễm vội xua tay, cúi đầu: - Tôi chỉ nghĩ ông cần người bên cạnh… Người già đêm ho nhiều, tôi không yên tâm.

Nhưng bà Hằng đặt tay lên vai cô, nói điều khiến cô càng bối rối: - Cuối năm, nếu cô còn ở đây, Tết này nhà tôi thưởng cô 30 triệu. Không phải để mua lòng. Mà vì cô xứng đáng.

Diễm cúi đầu rất lâu, bờ vai khẽ run. Cô không nói lời nào, chỉ liên tục gật đầu. Hình ảnh ấy làm cả nhà im lặng trong một cảm xúc khó diễn tả.

Từ hôm đó, bầu không khí trong nhà dường như đổi khác. Mẹ chồng bớt khó tính, ông Lâm luôn miệng gọi Diễm là "người cứu tinh", còn bà Hằng thì cảm thấy yên tâm lạ thường. Không còn tiếng gõ cửa ban đêm khiến họ khó chịu, mà thay vào đó là sự biết ơn, vì nhờ những tiếng gõ ấy mà ông Lâm được an toàn, cả nhà tránh được một cơn tai biến nặng.

Câu chuyện tưởng như drama gia đình lại hóa thành sự ấm áp. Có đôi khi, người ta chỉ hiểu được lòng người khi nhìn bằng cả trái tim, không phải bằng nghi ngờ. Người giúp việc mới thuê, hóa ra là người mang đến bình yên mà họ không hề biết.