“Đằng nào cũng dùng mà.” Một câu nói rất quen, rất hợp lý, và cũng là cái bẫy mua sắm phổ biến nhất. Chỉ cần thốt ra câu này, bạn cho phép mình mua thêm, mua nhiều hơn, mua sớm hơn mà không cần suy nghĩ tiếp. Ở thời điểm đó, bạn tin rằng mình đang đưa ra một quyết định tiết kiệm. Nhưng thực tế thì ngược lại.
Vấn đề không nằm ở việc món đó có dùng hay không, mà nằm ở khi nào bạn dùng và dùng bao nhiêu. Rất nhiều món bạn mua với lý do “đằng nào cũng dùng” không được dùng ngay. Chúng nằm yên trong tủ, chờ tới lúc cần, trong khi tiền đã rời khỏi ví từ rất lâu. Khoản tiền đó không sinh ra giá trị nào trong suốt thời gian bạn chưa đụng tới món đồ.
Ảnh minh hoạ Pinterest
Câu nói này còn khiến bạn mua vượt nhu cầu thực tế. Bạn mua thêm một món để đủ đơn freeship, gom combo cho rẻ, lấy thêm một chai dự phòng cho yên tâm. Mỗi lần chỉ hơn vài chục nghìn, nhưng khi lặp lại nhiều lần, số tiền bị khóa trong những món “chưa cần dùng” ngày càng lớn. Đó không phải tiết kiệm, đó là trả tiền sớm cho những thứ có thể mua sau.
Nguy hiểm hơn, “đằng nào cũng dùng” làm bạn ngừng cân nhắc. Bạn không hỏi món này có thật sự cần ngay không, có dùng kịp trước khi hết hạn không, có đáng chi tiền lúc này không. Chỉ cần một câu nói quen miệng, toàn bộ quá trình suy nghĩ bị bỏ qua.
Thực tế rất đơn giản: nếu bạn chưa cần dùng trong thời gian gần, thì việc mua nó lúc này không rẻ hơn, mà chỉ làm bạn thiếu tiền hơn. Tiết kiệm không nằm ở việc mua trước, mua nhiều hay mua cho yên tâm, mà nằm ở việc giữ tiền cho đến khi bạn thực sự cần chi.
“Đằng nào cũng dùng” nghe có vẻ khôn, nhưng trong mua sắm, đó là câu nói dễ khiến bạn nghèo đi nhất.





Hoặc