Trịnh Mẫn (28 tuổi, Trung Quốc) trở về thăm gia đình sau khi vừa hoàn thành chương trình học Thạc sĩ tại Mỹ. Cô nóng lòng muốn gặp lại những người bạn cấp 3 đã lâu không liên lạc. Cuộc sống cô đơn, một thân một mình nơi đất khách quê người khiến Trịnh Mẫn không ngừng hoài niệm về thuở thiếu niên hồn nhiên, vô lo vô nghĩ.
Ngay khi về nước, Trịnh Mẫn liên lạc với người bạn thân nhất cấp 3 để nhờ kết nối, mời lớp cấp 3 đi ăn. 15 bạn học cũ đồng ý đến. Trịnh Mẫn quyết định đặt phòng riêng ở một nhà hàng cao cấp để thoải mái chiêu đãi các bạn.

Ảnh minh hoạ
Thế nhưng điều Trịnh Mẫn bất ngờ là tại nơi diễn ra buổi họp lớp lại có đến hơn 30 người tới thay vì 15 thành viên đã báo trước. Có người đem vợ con tới, cũng có người nói "đã sắp xếp được công việc nhưng quên không báo lại". Họ không ngừng khen cô gái họ Trịnh hào phóng, nhiều năm không gặp vừa xinh đẹp vừa thành đạt, cả lớp nên tụ họp nhiều hơn.
Trịnh Mẫn cảm thấy những lời khen của bạn cũ không chân thành nên từ đầu bữa ăn đã không thoải mái. Không khí trong lớp cũng xa cách khi mọi người chỉ muốn khoe công việc, tài sản thay vì ôn lại kỷ niệm xưa cũ. Một bạn học đề xuất: "Không phải lúc nào cũng có cơ hội gặp gỡ tại nơi sang trọng như vậy, chúng ta nên gọi những món ngon nhất tại nhà hàng này, các cậu có đồng ý không?"
Tài chính không phải vấn đề với Trịnh Mẫn nên cô vẫn để bạn học thoải mái lựa chọn món. Thấy cô gái họ Trịnh không phản đối, một số bạn học còn gọi thêm, dặn nhân viên gói riêng để kết thúc bữa ăn mang về.

Ảnh minh hoạ
Giữa bữa tiệc, Trịnh Mẫn phải ra ngoài nghe điện thoại từ gia đình trong khi các bạn học vẫn chăm chú ăn. Khi cô trở về phòng liền nghe tiếng ai đó nói: "Tớ còn chẳng nhớ Trịnh Mẫn là ai, nhìn lại ảnh mới biết là bạn nữ ngồi cuối lớp ít bạn bè chơi cùng hồi xưa. Các cậu rủ tớ mới đi vì nghe nói được mời ăn nhà hàng thôi".
Một số người cười phá lên, đồng tình rằng chỉ đi vì tò mò Trịnh Mẫn giờ thay đổi thế nào mà có điều kiện mời ăn. Cô Trịnh lặng lẽ chờ cho họ bàn tán về ngoại hình của cô ngày trước xong rồi chuyển qua câu chuyện khác thì mới bước vào, coi như không biết gì.
Khi bữa tiệc gần kết thúc, Trịnh Mẫn cầm theo thẻ ngân hàng ra khỏi phòng. Bạn học thấy vậy liền cố gọi thêm lượt đồ ăn, không quên dặn nhân viên đem hộp ra để mang đồ chưa ăn hết về.

Ảnh minh hoạ
Đã 20 phút mà không thấy Trịnh Mẫn quay lại, cả lớp cũng thu đồ đạc định rời đi thì nhân viên thông báo họ phải thanh toán mới được ra về. "Cô Trần cho biết thẻ ngân hàng đủ thanh toán một nửa hóa đơn do ban đầu nghĩ đặt bữa ăn 15 người, phần còn lại nhờ các vị thanh toán nốt", nhân viên phục vụ nói.
Phần cần thanh toán chỉ còn 15.000 NDT (55 triệu đồng) nhưng một số thành viên vẫn nhắn tin vào nhóm lớp để trách mắng cô Trịnh. Trịnh Mẫn không tranh cãi thêm nửa lời, lập tức rời khỏi nhóm chat. Người phụ nữ hoàn toàn có thể trả số tiền trên nhưng cô vẫn muốn cho họ một bài học. Những người còn lại quay sang trốn tránh, hối hận vì lỡ gọi món đắt tiền. Cuối cùng những người bạn này cũng gom được đủ tiền, nhưng không ít người tức giận nói đây là buổi họp lớp cuối cùng họ tham gia.





Hoặc